Công (vật lý học)
Công (vật lý học)

Công (vật lý học)

Trong vật lý, công là một đại lượng vô hướng có thể mô tả là tích của lực với quãng đường dịch chuyển mà nó gây ra, và nó được gọi là công của lực. Chỉ có thành phần của lực theo phương chuyển động ở điểm đó thì mới gây ra công. Khái niệm công được đề ra đầu tiên vào năm 1826 bởi nhà toán học người Pháp Gaspard-Gustave Coriolis.

Công (vật lý học)

Liên hệ với các đại lượng khác A = Fs
A = τ θ
Ký hiệu thường gặp A (W trong tiếng Anh)
Theo các đơn vị cơ bản trong SI 1 kgm2/s2
Đơn vị SI Joule (J)